Ảnh của Tôi
16 Phan Ngọc Tòng P.2, TP.Bến Tre, Vietnam
Tin học - Bến tre - Vi tính - Bến Tre - Laptop Bến Tre - Thiết kế - Hướng dẫn - Sửa chữa Lắp ráp cài đặt - Phục hồi ảnh cũ - Hướng dẫn - Dựng đĩa Phim Nhạc - ảnh Kỹ thuật số - Đồ họa - CD&DVD Soft Driver... Các dịch vụ liên quan đến vi tính tin học. Nơi bạn đến là được. Keyword: Tin hoc Ben tre tnx -Vi tinh Ben Tre tnx - Tân Nam Xương - Bến Tre tin hoc tnx - Ben Tre vi tính tnx -bentretnx - vitinhtnx

@ Nhận chụp ảnh, quay phim cưới hỏi, sinh nhật, đám tiệc..., tạo album ảnh & CD & DVD kỹ niệm, album nhạc..., đội ngủ nhà nghề với công nghệ studio kỹ thuật số hiện đại. @

 Hướng dẫn và nhận thiết kế: @Film @Ảnh kỹ thuật số + Ra ảnh dựng phim cho máy chụp hình, máy quay phim Kỹ thuật số,các loại camera... máy điện thoại di động

ồ họa @Corel @Photoshop

@Phone: 016.460.460.22

Nước Pháp nhất cái gì?

Các bạn ơi!
Nước Pháp đứng nhất về nhiều phương diện:
1-Thiếu nữ và phụ nữ nào cũng có thân hình thon gọn, đẹp như tượng. Lý do: ai đi làm, đi học cũng phải chạy thật nhanh để kịp xe điện ngầm! Không có người nào tà tà đi nhởn nhơ, do đó, không có người mập ú, núng na núng nính những khối bưởi, khối bầu... 

  Thứ hai, thức ăn mắc quá, nên ai cũng ăn ít. Một ổ bánh mì 7 Euro, tương đương US $11,50 một ổ! Một ly cà phê nhỏ xíu xìu xiu cũng 4, 5 Euro, tương đương US $8, 9.00! Một tô phở 9 hay 10 Euro, gần US $15.00! Ai có đủ tiền ăn nhiều? Một tờ giấy "napkin" giá 1 Euro, nghĩa là US $1.60! (Không phải một lố đâu!) Serious! Nói chung, đồ gì cũng mắc! "Đồ"...của mấy em càng mắc hơn!
2-Đường xá dơ nhất. Quanh Paris, chỗ nào cũng có phân chó! Tôi từng ở chung với một bà từng làm Tổng Giám Đốc ở Mỹ, bà có 3 con chó, sáng nào cũng dắt chúng đi ... chơi và không bao giờ mang theo bao nylong để đựng phân chó!
3-Nước Pháp ăn cắp như rươi. Đi chơi ở mấy chỗ công cộng đều được nhắn nhủ là coi chứng móc túi. Dân Parisieng móc túi nhanh như điện!
4-Đường xá thì hẹp. Thang máy nhỏ xíu như cái hộp đồ chơi, chỉ chứa được hai người là nhiều. Xe hơi thì nhỏ xíu để tiện "parking" nửa trên đường, nửa dưới đường! Phòng khách sạn cũng nhỏ. Phòng "toilet" chỉ vừa cho người ốm nhách. Bà nào to con, vào toilet phải đi nghiêng! Cho nên, tôi đoán chừng .. đàn ông cũng nhỏ xíu!
5-Thiếu nước tắm. Các appartment ở Paris không có toilet và phòng tắm cho từng hộ, phải xài chung ở dưới nhà, nên đa số lười. Đi tiểu trong bô dấu dưới giường! Ít tắm nên các bà .. hôi rình!
Vậy mà nước Pháp nhất cái gì?
CTT


Góp ý:
Để trả lời nước Pháp nhất cái gì? Xin thưa: Dầu thơm! Phải có thứ này mới trị được ba cái mùi ...kia!
PKN

Thư của con dâu thời hiện đại

Giả dụ ( supposedly ) quí vị nhận được lá thư của cô con dâu, quí vị nghĩ sao?
Góp ý:
Những đìều này cô con dâu nói rất chí lý. Đúng quá đi chứ! Sao gọi là điều đáng sợ, chỉ thật đáng sợ đối với những bà mẹ chồng muôi con trai theo kiểu đầu tư để gặt hái khi về già như kiểu "già cậy con" vậy đó. Xưa rồi các cụ ơi! Tui là bà già nhưng đồng tình và rất hoan nghênh lý lẽ của cô con dâu này.
PKN


ĐIỀU ĐÁNG SỢ...(Những điều khuyên rất hay...)
 
Ðây là bức thư của con dâu thời hiện đại gửi mẹ chồng

Con cứ nghĩ mãi, rốt cuộc mẹ có ý nghĩa gì với con? Mẹ chẳng qua là mẹ của chồng con. Trước khi lấy anh ấy, mẹ chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cuộc sống của con. Cuộc sống của con là do bố mẹ đẻ của con cho con. Kiến thức, năng lực, sự giáo dục, cách đối nhân xử thế, ... của con ngày hôm nay đều là do con thừa hưởng từ bố mẹ con, chẳng có tí tẹo tèo teo nào cống hiến của mẹ. Thế nên con mới không tài nào hiểu nổi, rằng vì sao ngay sau khi kết hôn, bao nhiêu ngày tháng của suốt hai mươi năm con sống trong cuộc đời này tất tần tật lại phải trở về số không, rồi phải trở thành người của nhà mẹ, mà đúng hơn là người nhỏ nhất trong nhà mẹ. Nói nhỏ nhất là vì địa vị của con trong nhà còn bé nhỏ hơn cả đứa con trai hai tuổi của con. Nói thật là con cảm thấy rất bất công. Bố mẹ con nuôi dạy con hơn hai mươi năm ròng rã, còn mẹ thì nhặt nhạnh lấy thành quả kết tinh của 20 năm ấy, nói trắng ra là mẹ không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng. Thế nên những việc con làm cho mẹ, mẹ nên cảm ơn bố mẹ con và công sức con bỏ ra. Nếu mẹ không thấy cảm kích thì cũng đành vậy nhưng mẹ cũng đừng nên cố ý tạo ra ý nghĩa này nọ đối với con, đừng nên lấy kính hiển vi ra mà xăm xoi những việc con làm, khác nào bới lông tìm vết, nhặt xương trong trứng gà, rõ ràng là vừa được ăn vừa được nói. Ban ngày con có công việc của riêng con, kinh tế trước nay vẫn độc lập, nên con chẳng hề phải dựa dẫm vào con trai mẹ, và cũng chưa một ngày nào phải sống nhờ vào đồng lương của con trai mẹ. Khả năng kiếm tiền của con ngày hôm nay là nhờ công giáo dục của bố mẹ con và công sức con không ngày nào ngừng nỗ lực học tập mà thành. Cho nên con không thể chịu đựng nổi cái ý nghĩ là đồng tiền con kiếm ra nghiễm nhiên phải cống hiến cho nhà mẹ và sau đó tiêu đồng tiền của chính mình lại cứ phải nhìn xem sắc mặt của mẹ thế nào, làm gì có chuyện đấy? Con không hề nợ nần gì mẹ, cũng chẳng cần mẹ phải nuôi, càng chưa xin mẹ một xu một chinh nào. Con có thể tôn trọng ý kiến của mẹ nhưng không thể để mẹ quyết định được. Cho nên bây giờ con phải chính thức nói trắng ra để mẹ hay: tiền điện là con trả, nên trong những ngày hè nóng bức ngột ngạt con bật điều hoà đi ngủ, mẹ không được có ý kiến. Hôm sau con còn phải đi làm nữa mẹ ạ, chất lượng giấc ngủ rất quan trọng đối với con. Còn nữa, "Phật có thiếp vàng, người có quần áo", con cần mua mấy bộ quần áo hay mấy đôi giầy thì đấy là việc của con, xin mẹ nhớ cho, tiền đó là do con kiếm được, con tiêu thế nào thì con cũng tự có chuẩn mực của con, nếu mẹ muốn quản lý thì xin đi mà quản lý tiền nong của con trai mẹ. Con kiếm tiền bằng công sức và khả năng của mình, nên quả thực không hề muốn phải đi thăm dò sắc mặt của mẹ thế nào. Lại nữa, mẹ đừng nên một mực cho rằng con trai mẹ giỏi giang ghê gớm lắm, nếu mà con không đi làm thì thử hỏi chuyến đi Trung Quốc du lịch hai tuần năm ngoái của mẹ là tiền ở đâu ra. Con càng nghĩ càng thấy thực ra mẹ chả có bất kỳ ý nghĩa nào đối với con cả, nếu mà có một ý nghĩa nào đó về hình thức thì mẹ chẳng qua chỉ là mẹ của chồng con thôi. Tất cả công sức tình cảm của mẹ đều dồn cho anh ấy, người báo đáp công lao mẹ là anh ấy. Tương tự như vậy, người mà con cần báo đáp cũng chỉ có bố mẹ con thôi. Nếu hôm nay bố mẹ con cũng soi mói con trai mẹ như vậy thì mẹ có cảm thấy dễ chịu không? Và con trai mẹ sẽ đáp ứng được mấy phần yêu cầu của bố mẹ con đây?

Cho nên về sau này, nếu mẹ muốn ăn hoa quả thì sai con trai mẹ đi gọt cho mẹ ăn, vì đây là việc anh ấy đáng phải làm, quần áo thì cũng sai anh ấy giặt, đằng nào thì mẹ cũng đã giặt quần áo cho anh ấy hơn hai mươi năm kia mà (còn con thì đến một đôi tất cũng chưa bao giờ phải phiền mẹ cả). Nếu mẹ muốn đi khám bệnh thì bảo con trai mẹ xin nghỉ mà đưa đi, con không muốn năm nào cũng bị cơ quan cắt tiền thưởng không nghỉ phép năm. Trong khi hễ con bị cảm cúm thì mẹ bóng gió mát mẻ rằng con sức khoẻ kém. Bởi vậy, khi mẹ bị ốm, con chẳng có cách nào để động lòng trắc ẩn. Nói tóm lại, anh ấy hiếu thảo với mẹ là đúng, còn con, con phải đem cái hiếu thảo của con báo đáp cho người đã sinh thành ra con. Nếu mẹ muốn con làm việc gì thì mẹ làm ơn bớt bới móc đi một tí và thầm cảm ơn con, vì rằng con đâu có thiếu nợ mẹ, làm giúp mẹ là làm giúp một người trên danh nghĩa là mẹ đẻ của chồng con, tất cả chỉ có vậy thôi. Nếu anh ấy không phải là chồng con, mẹ tưởng mẹ sẽ có vinh hạnh ấy sao? Hơn nữa mẹ cũng nên chịu khó xem thời sự vào, bây giờ là thời đại trả tiền thuê người làm việc nhà rồi, mẹ đã không trả lương cho con thì mỗi lúc con làm giúp mẹ, mẹ nên mỉm cười mới đúng chứ! Cuối cùng, con viết thư này chắc chắn mẹ sẽ cho con là phường nghịch tử vô luân, nhưng giữa người với người là phải tôn trọng nhau, và con đối xử với mẹ cũng trên nguyên tắc cơ bản như vậy. Nếu mẹ không thể tôn trọng những cảm nhận của con thì coi như con cũng xin nhường mẹ một chút vì mẹ dù sao cũng là người đi trước, nhưng con vẫn cứ phải nói cho hết nhẽ. Chắc mẹ sẽ bảo "Làm dâu nhà người phải hiểu đạo lý", nhưng về phía con cũng vẫn phản đối , con không phải do mẹ nuôi dạy, càng không nợ nần gì mẹ, và con cũng đã phát huy tối đa khả năng nhẫn nhục và tôn trọng của mình. Còn những điều cần học hỏi thêm là ở phía mẹ. Tôn trọng người khác là tôn trọng chính mình, mẹ ạ!
to all daughter in-law


___________________________________________

Hãy trân trọng và quí mến đàn ông!

Qua bài viết này, mình sẽ chứng minh cho các bạn thấy: Mặc dù thỉnh thoảng làm bậy, thường xuyên nói bậy và không bao giờ thôi nghĩ bậy, thì đàn ông vẫn là những sinh vật vô cùng đáng mến và tuyệt vời.

Trước tiên, đàn ông là gì thì chúng ta biết rồi. Nếu chưa biết có thể nhìn vào gương hoặc nhìn ra ngoài đường hoặc nhìn vào giường một nhà nào đấy.

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông là phái mạnh. Phái mạnh nghĩa là phải khỏe mạnh, phải du côn. Yếu đến mức không xách nổi chiếc túi cho bạn gái hay kéo chiếc ghế cho phụ nữ ngồi thì không thể gọi là phái mạnh. Khí phách nam nhi thể hiện ở chỗ dọc ngang đất trời, lên rừng xuống biển, ăn bờ nằm bụi.

Đàn ông thường thích lên núi. Dù đó là trò “đi lên thì sướng, đi xuống thì mệt”. Leo lên đỉnh núi khiến đàn ông có cảm giác như vừa chinh phục được thử thách khó khăn. Và khi đã trở thành người chiến thắng rồi, đàn ông có thể thỏa sức ngắm nghía phong cảnh hữu tình, hoặc thể hiện tầm nhìn xa trông rộng của mình bằng cách đưa mắt nhìn sang những ngọn núi khác. Đàn ông thường “đứng núi này trông núi nọ”, và đó là một sở thích cực kỳ tự nhiên, không nên trách đàn ông về điều đó.

Đàn ông cũng thích xuống biển. Ở biển, dù không nóng nực người ta vẫn ăn mặc mát mẻ. Đàn ông thích tươi mát. Đàn ông thường ví biển như đàn bà. “Biển tử tế và rất đẹp. Nhưng nó cũng có thể rất độc ác và tráo trở bất thình lình” . Đàn ông cũng thích nóng bỏng. Nhưng lúc nào cũng nóng bỏng thì mệt. Đàn ông không thích mệt.

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông lãng mạn. Nghe đến đây có thể bạn muốn khóc thét, nhưng hãy bình tĩnh. Mặc dù vào những dịp như Giải phóng Điện Biên hay Tết thiếu nhi 1/6, phụ nữ phụng phịu “Sao anh không tặng hoa cho em?”, đàn ông sẽ trơ mắt ếch “Sao phải tặng ??? Tặng làm gì ???”, nhưng mình xin khẳng định đàn ông, chứ không phải đàn nào khác, là những sinh vật lãng mạn nhất hành tinh. Có điều vì lãng mạn nghe gần với lãng … nhách, nên họ không muốn thừa nhận điều đó, mà hay đem gán quách cho phụ nữ.

Bây giờ, hãy điểm qua lịch sử tình yêu của nhân loại, bạn sẽ mau chóng nhận ra những hành động được coi là lãng mạn nhất từ trước đến nay đều do đàn ông thực hiện, mà phụ nữ thường là đối tượng được hướng đến. Nào là leo rào trèo ban công tâm sự, nào là bắc loa chốn công cộng tỏ tình, nào là đâm chém tình địch, hò hét lúc nửa đêm … Bạn thử nhớ mà xem, có phải sáng tác nhạc sến thường là đàn ông, hát nhạc sến thường là đàn ông, và nghe nhạc sến cũng là đàn ông quá nửa? Nhiều đàn ông còn hay mặc áo chim cò, với mong ước thầm kín được tự do bay bổng. Thực ra, đàn ông rất thông minh, đàn ông lãng mạn vì phụ nữ thích thế. Do đó, chúng ta hãy để đàn ông hát nhạc sến, hãy để đàn ông mặc áo chim cò, hãy để đàn ông lãng mạn, hãy để đàn ông được là đàn ông.


- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông sở hữu tình yêu rất bao la. Không như trái tim phụ nữ chật hẹp, chỉ yêu được từng người một, đàn ông có thể yêu vài ba cô cùng một lúc. Đàn ông có máu phiêu lưu mạo hiểm, bởi vậy đàn ông thích tình yêu, vì tình yêu là trò phiêu lưu vô cùng mạo hiểm.

Người ta vẫn nói “Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai”. Có nghĩa là nếu không nghe phải những lời đường mật, thì chẳng có phụ nữ nào mê mệt một anh chàng chỉ vì anh ta có cặp đùi đẹp, hay làn da trắng mịn màng. Ca sĩ Châu Gia Kiệt là một minh chứng điển hình cho tình huống này, khi mặc dù anh ra rả “Anh đẹp trai thì sao ?”, “Anh đẹp trai thật mà”, ý chứng tỏ mình là chàng trai đẹp chính hiệu 3 con tôm, thì cũng chẳng có phụ nữ nào mảy may để ý tới.

Thường thì, khi không có cái gì, người ta sẽ khao khát cái đó. Đàn ông say mê cái đẹp. Các quảng cáo trên báo đài đã chứng minh, đàn ông có thể sẵn sàng quay ra mê mẩn người mà trước đó anh không thèm để mắt tới, vì da cô nay đã trắng, hay mái tóc cô nay đã óng mượt như tơ, thậm chí còn lãng nhách đến mức vì cô ấy ăn bánh mì ruốc hoặc uống nước tăng lực Samurai.

Tóm lại, dài dòng như vậy chỉ là để bào chữa cho thói yêu nhiều ở đàn ông. Đàn ông yêu bằng mắt. Mà phụ nữ lại đẹp. Nếu phụ nữ không đẹp, hoặc thị giác của đàn ông có vấn đề, thì họ cũng sẽ không lăng nhăng đến vậy. Cho nên hãy thông cảm cho đàn ông, không nên trách đàn ông về điều đó.

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông yêu chân thành. Đàn ông khác phụ nữ. Phụ nữ có xu hướng nghĩ ngợi về tình yêu và những thứ liên quan. Thậm chí phụ nữ thường võ đoán về tình yêu nhiều hơn bản chất thực của nó. Còn đàn ông chỉ cảm nhận có tình yêu hay không, và quyết định có ở bên phụ nữ hay không. Trong tình yêu, đàn ông chủ yếu hành động theo cảm tính, và vì thế, rất chân thật. Đàn ông cũng không thích bàn tính tới tương lai của tình yêu. Nếu một đàn ông nói sẽ kết hôn với một phụ nữ, thì có khả năng đàn ông đó đã … già, hoặc anh ta đang nghĩ đến điều gì xa xôi hơn thế…

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông chung thủy. Các bạn đừng hiểu lầm, mình có ý khen thật đó. Chung thủy, tra từ điển tiếng Việt, là có tình cảm trước sau như một, không thay đổi. Có nghĩa là một người có thể chung thủy với vài người, vô tư đi. Một đàn ông có thể chung thủy với vài phụ nữ. Bản tính đàn ông vốn trượng nghĩa, thương người, và không nên trách đàn ông về điều đó.

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông oai vệ. Oai vệ là phải như thế nào? Oai vệ là phải gia trưởng, phải hống hách, phải lười biếng ko thèm làm việc nhà. Nếu hỏi 1 đàn ông “Sao chưa nấu cơm đi ?”, đàn ông đó sẽ hỏi lại ngay “Thế đàn bà để làm gì ?”. Trong suy nghĩ của đàn ông, tự nấu cơm tự quét nhà tự giặt quần áo là những chuyện đáng chán nhất trên đời. Đàn ông chỉ làm những việc đó khi bất đắc dĩ chẳng còn ai để sai bảo nhờ vả. Không phải cái gì tự làm cũng tự sướng. Và đàn ông hiểu rõ điều đó.


- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông giống … đồ ăn. Món đẹp mắt chưa chắc đã ngon, món ngon chưa chắc đã bổ, mà món bổ thì sẽ … béo. Còn món vừa ngon - bổ - đẹp mắt thì cái giá của nó cũng không dễ chịu chút nào. Tương tự thế, đàn ông ích kỉ thường chung tình, đàn ông phong tình thường biết làm cho phụ nữ thấy mình được yêu, đàn ông tài giỏi thường kiêu ngạo và đàn ông si tình thường yếu đuối. Nếu muốn một người đàn ông siêu nhân thì phụ nữ phải chấp nhận chia sẻ đàn ông đó với cả thế giới; còn nếu không thì hãy hài lòng với một đàn ông bình thường. Theo đó, phụ nữ nên xác định rõ khẩu vị của bản thân để chọn cho mình món ăn phù hợp, vì nếu ngán quá thì thỉnh thoảng có thể ăn kiêng, chứ để đổi món thì cũng không dễ dàng gì…

- Đàn ông tuyệt vời, bởi vì đàn ông cao cả. Đàn ông phải nhường cho phụ nữ nhiều thứ, trong đó có đặc quyền được mềm yếu, được khóc lóc. Thực ra ai cũng có tuyến lệ, và những giọt nước mắt nằm sẵn trong đó. Nhưng khi đàn ông khóc, đó trở thành một sự kiện. Đã có hẳn những bài hát ghi dấu sự kiện này như “Khi người đàn ông khóc”, “Giọt nước mắt đàn ông” hay “Tình yêu không có lỗi”, trong đó có câu “Nước mắt đàn ông không rơi từng giọt”, ý nói khi khóc, nước mắt đàn ông sẽ chảy … tồ tồ.

Vâng, các bạn thân mến, mình vốn thích số 8, mà kể ra được từng đây luận điểm chứng minh đàn ông tuyệt vời là mình đã hụt hơi lắm rồi. Dù cho các bạn có nỡ đánh giá mình là “láo có trình”, “đểu tiềm năng”, hay “có khiếu tầm bậy lắm đó nha” thì mình cũng xin anh dũng bảo vệ đến cùng sự thật bá láp rằng đàn ông rất là tuyệt vời.

Hỡi tất cả chị em phụ nữ, hãy trân trọng và quí mến đàn ông, hãy tiếp thêm cho đàn ông sức mạnh và chí khí để họ lao động sáng tạo, chinh phục thế giới, làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn, và quan trọng hơn cả là nâng niu và yêu thương phụ nữ chúng ta.
Theo Đàn ông


______________________________

Vì sao tôi nghèo mà anh lại giàu?


Tại sao có cô công nhân dệt làm suốt 4 năm, đình công lên xuống mà vẫn không được tăng lương, còn một cô công nhân khác chỉ sau 2 năm đã kịp trở thành bà chủ một xưởng may? Ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”. Chính vì vậy nhiều người không bao giờ nhìn thấy những nhược điểm của mình để tự khắc phục và cuối cùng nghèo vẫn hoàn nghèo.

Chuyện anh nông dân
Có anh nông dân tên Nghèo, ông bà để lại cho 3 thửa ruộng. Mỗi năm ba vụ bán mặt cho đất bán lưng cho trời, sau khi trừ tiền giống, tiền phân, tiền phơi … và không bị lũ lụt, sâu rầy thì chỉ kiếm đủ tiền chi tiêu ăn uống. Năm ngoái xã mở đường nhựa qua ruộng Nghèo, tiền đền bù cũng được kha khá, nhưng chỉ ăn được hơn năm thì lại…nghèo.
Một anh nông dân khác tên Giàu, nhà cũng 3 thửa ruộng, cũng làm quần quật như anh Nghèo. Cuối vụ đập lúa xong anh hốt trấu về om bếp, xin người ta rơm rạ rồi bó lại thuê xe thồ đến bán cho nhà người xóm trên nuôi bò. Tối nằm vắt tay lên trán anh chợt nghĩ, sao nông dân thì cứ phải bán thóc nhỉ?
Thế rồi anh học người ta lấy gạo làm sợi bún, đem bỏ mối ngoài thị xã. Anh thấy hạt gạo chỉ chế biến chút thôi đã bán được giá gấp 5 lần. Thấy Nghèo mất ruộng, Giàu cho thuê ruộng cày, mua gạo của Nghèo về làm bún bán, không làm ruộng nữa.
Chuyện cô thợ dệt
Cô thợ dệt tên Nghèo, làm công nhân trên tỉnh, một ngày đạp máy 12h, đã 4 năm nay cô chỉ may cái túi vào áo. Vật giá leo thang, tiền lương vẫn thế, khó sống quá, cô rủ chị em đình công đòi tăng lương, chủ bảo 4 năm cô cũng chỉ làm được từng ấy việc, sao tôi phải tăng lương?
Một cô thợ may khác tên Giàu, làm cùng khâu với cô Nghèo. Giàu làm được 3 tháng biết việc rồi là xin sang tổ khác, cứ thế 2 năm sau đã thạo làm hết các khâu. Chủ đưa cô lên làm trưởng ca, lo chỉ bảo đôn đốc chị em trong xưởng.
Cuối năm rồi Giàu xin nghỉ về quê 3 tháng, dạy chị em trong làng xỏ kim may áo, vay tiền mua máy rồi lên tỉnh nói với chủ “chị giao áo cho em may, thợ em ở nhà không phải ăn cơm ở trọ nên em giao hàng giá rẻ hơn cho chị”. Còn Nghèo đâu biết vì có những người như Giàu mà Nghèo chả được tăng lương.
Chuyện anh họa sĩ
Một anh họa sĩ tên Nghèo, làm công ở xưởng chép tranh. Nghèo khéo tay vẽ đẹp, tranh của danh họa nào vẽ cũng giống một chín một mười. Nhưng đã sáu năm rồi, Nghèo vẫn cứ ... chép tranh.
Còn anh họa sĩ tên Giàu, chép tranh chả đẹp bằng Nghèo, chủ bán không được nên cho nghỉ việc. Giàu ngẫm tranh chép cũng là đồ giả mà lại đắt, chỉ bọn trọc phú mới mua. Giàu phóng tranh thành ảnh, lồng khung sang trọng rồi bán giá chỉ bằng 1/4 tranh của ông chủ nơi Nghèo làm việc. Thấy Giàu phất nhanh Nghèo hỏi cách nào, Giàu bảo “tại tớ bán khung mà người thì lại mua tranh”.
Ngẫm ở đời người ta thường hỏi “Làm giàu thế nào?” chứ ít ai chịu hỏi “Vì sao tôi nghèo?”

Chúc thư…


Lính thủy ,sưu tầm.
Nguồn: TTM.

Chúc thư cho chồng.:“…
. Em cấm anh không được cho con mẹ D. đến nhà quàn. Em ghét cái mặt nó không chịu được. Nó mà dẫn xác đến, em trợn mắt lè lưỡi ra là nó đứng tim, nó chết ngay tại chỗ cho coi. Ðám tang xong thì anh phải bán nhà đi khỏi cái xóm mình đang ở. Em không muốn anh tiếp tục sống cạnh nhà con mẹ B. nữa. Em thấy nó gian lắm. Nó thấy em đi qua là nó nhổ nước miếng xuống đất rồi quay ngoắt vào nhà, mà nó thấy anh thì nó cười ngỏn ngoẻn nhe răng ngựa ra trong khi em thì có làm gì nó đâu. Sau ba năm, anh muốn lấy ai thì lấy, em không cấm, nhưng anh không được lấy con mẹ N., con mẹ L., con mẹ C… Anh mà lấy một trong mấy con mẹ này thì em hiện hồn về em bóp cổ anh, em xé xác mấy con voi dầy ngựa xé này ra chứ đừng có mà trêu ngươi em. Quần áo của em, anh đem cho Salvation Army, cấm không được cho mấy con chằng ăn trăn quấn ấy đụng tới. Nữ trang thì đeo hết cho em rồi hãy chôn. Cái hộp bích qui em cất trong garage, dưới mấy thùng bột giặt, bọc bằng bao plastic thì mang đốt đi cho em. Cấm anh không được mở ra coi… Anh mà không nghe lời em, đêm em hiện về em lấy dây điện em xiết cổ anh. Trong ấy chỉ có đống hình và thư của mấy con hà bá bạn anh thôi. Không cần phải xem nữa. Ảnh chúng nó bị vẽ râu và chọc mắt rồi thì xem làm gì nữa. Luôn cả quyển sổ điện thoại mà anh tưởng mất, đi kiếm cả tháng không ra hồi đó nữa. Chúng nó ở trong đó hết. Hơn nữa, mấy con mụ ấy cũng đâu còn ở những số điện thoại cũ nữa mà kiếm. Bây giờ em đã ra đi, anh muốn làm gì với những đứa khác thì làm, em không biết thì không sao, nhưng cấm anh không được lạng quạng trở lại với mấy con …. kia. Em nghĩ tới chúng nó mà vẫn còn lộn ruột. Có đứa dám gọi em là sư tử trong thư viết cho anh mà em bắt được. Chúng nó hỗn như thế sao chịu được. Anh phải nghe lời em: chủ nhật phải ra thăm mộ em, đi một mình, không được hẹn hò đứa nào trong ngày hôm ấy. Có đi chơi với con nào thì cấm không được đeo mấy cái ca vát em mua cho, mấy cái sơ mi, giầy, jacket em chọn cho anh hồi em còn sống. Em thiêng lắm, nói cho anh biết trước. Ðừng có chọc em cho em điên tiết lên, nghe
 chửa…” 
Chúc thư cho vợ. ……
Em yêu, ai mà sống ở đời được mãi. Ai chả có lúc phải nói lời vĩnh biệt. Khi anh ra đi, thì đây là di chúc – em hãy nhớ làm những điều sau đây anh dặn: 1) Mang cất ngay dàn Karaoke vào garage. Giọng em tối nào cũng rống lên hãi hùng như thế, không có anh, con mẹ Ấn Độ sau nhà nó nhẩy sang xé xác em ngay.
2) Tính em vốn không thích làm việc nhà, việc bếp. Em nên tái giá ngay để có kẻ hầu thay thế chỗ anh. Trong số bạn của anh, anh đề nghị em lấy thằng Long, vì khi còn sống, anh ghét thằng này nhất, lúc nào cũng vênh cái mặt lên cho rằng đời nó hơn anh mọi thứ. Lấy em xong là đời nó tàn, thử xem nó còn huyên hoang được nữa không.
3) Nếu thằng Long không chịu lấy em, thì em lấy thằng Hoàng. Thằng này mang nữ tính, bảo gì nghe nấy, em đỡ phải quát tháo như em đã quát anh.
 4) Nhưng em chớ có lấy thằng Dư. Nó có võ Bình Định. Hỗn như em thì nó uýnh chết, không chết cũng u đầu. Tội nghiệp mấy đứa con anh đã mất cha giờ thành không 
 5) Cũng đừng lấy thằng Phú mắc bệnh đau tim. Cứ mỗi tháng credit cards của em gửi bill về, nom thấy là nó đột quỵ ngay, em sẽ thành góa bụa lần nữa.
6) Nếu cả bốn thằng Long-Hoàng-Dư và Phú đều không chịu lấy em, thì em chớ có đi mỹ viện sửa sang hòng re-marry. Để dành tiền ấy mà nuôi con vì anh biết chắc là chúng nó sẽ chỉ còn da bọc xương trong vòng một tháng.
7) Em cũng đừng theo tục lệ Việt-Nam nấu cháo hay nấu cơm cúng giỗ cho anh. Cháo em hễ nấu là khét, mang xuống âm phủ chỉ làm Diêm Vương thêm nỗi giận. Còn cơm em thì… thôi anh xin miễn. Em muốn cả địa ngục đi tiêu chảy vì ăn phải gạo sống, thì cứ việc nấu.

Mời coi them